Có nhiều sách về lãnh đạo, về hệ thống và cách thức làm việc mới nhưng chúng tôi nghĩ rằng lớp nằm ở giữa là các nhà quản lý chưa được chú ý nhiều.
Trong cuốn sách “The agile Manager: New Ways of Managing” chúng tôi không tập trung vào những cách làm việc mới và về sự linh hoạt của tổ chức. Chúng tôi nói về khía cạnh quan trọng nhất là làm thế nào để đến được đó: thông qua quản lý.
Cách làm việc mới đấu tranh để giành được sự chấp nhận của một số nhà quản lý, đặc biệt là trong các tổ chức già cỗi. Trở ngại chính để tiến tới theo kinh nghiệm của chúng tôi chủ nghĩa bảo thủ và sợ rủi ro trong quản lý.
Chúng ta cần hiểu rõ rằng những người quản lý bảo thủ không muốn thay đổi vì những lý do hợp lý và thông minh (Niels Pflaeging):
- Chúng ta thường bỏ qua việc trang bị cho họ kiến thức và giúp họ thay đổi (đây chính là lý do để cuốn sách này ra đời).
- Họ được giao nhiệm vụ, cùng với rất nhiều nhiệm vụ khác, họ có nhiệm vụ bảo vệ tổ chức và kiểm soát rủi ro.
- Chúng ta sẽ không bao giờ làm được đúng ngay từ lần đầu tiên: những người quản lý đó nhiều khả năng sẽ nhìn ra các lỗi trước tiên.
- Họ trung thành và quan tâm đến “người của họ”. Họ sẽ chống lại bất cứ điều gì họ thấy là bất ổn.
- Họ cần thời gian để tiếp thu những ý tưởng mới.
- Những người bảo thủ thường dừng lại ở quản lý cấp trung và đôi khi cả ở cấp cao nhất.
- Họ có mối quan tâm riêng về địa vị và quyền lực.
Nói như Frederic Laloux thì “ Một cách có chủ ý hoặc không có chủ ý, các nhà lãnh đạo đưa ra các cấu trúc tổ chức, thực hành và văn hóa có ý nghĩa với họ, tương ứng với cách họ ứng phó với thế giới. Điều này có nghĩa là một tổ chức không thể phát triển vượt quá giai đoạn phát triển lãnh đạo của mình.
Làm ơn trích dẫn nguồn nếu bạn muôn chia sẻ, Thank you!