NGƯỜI LÃNH ĐẠO CÓ CẦN PHẢI CÔ ĐƠN?

Cho mãi đến gần đây, thì quan sát từ những nhà quản lý, nhà lãnh đạo em được làm việc cùng hay có quen biết, em vẫn tin rằng ừ thì, người lãnh đạo là phải chịu cô đơn. Bởi họ một mình một tầm nhìn, một tâm huyết, một chiến lược, một kì vọng. Bởi vì quân số bên dưới tuy dù có đông có mạnh điểm nọ điểm kia nhưng chẳng ai theo nổi hết những điều đó.

Quản lý cấp càng cao càng cách xa vời vợi với những mối quan tâm thường nhật của mỗi nhân viên dưới quyền: thu nhập, con cái, cân bằng cuộc sống – công việc, những mối bận tâm thường ngày, những tiểu tiết nhỏ trong hàng triệu triệu vấn đề họ phải giải quyết, còn sếp thì chỉ cần biết đến kết quả. Logic của hai bên đơn giản là không giống nhau. Hạnh phúc của sếp là việc thành, nhưng trong một số “hệ thống” hỏng hóc thì thường phải trả giá bằng đau khổ của nhân viên: overtime, mệt mỏi, chán nản, sóng gió trong gia đình v.v và mây mây. Ngược lại, hạnh phúc của nhân viên có phải luôn là an nhàn, việc ít lương cao, không hề bị quản lý gò bó?

Một khóa học 3 ngày Becoming Agile Manager hồi tháng 7 vừa rồi với chị Cherry Vu đã mở mắt cho em: à ra thế, nhiều người chưa làm được không có nghĩa đó là việc không thể làm được. Với quản lý linh hoạt, có rất nhiều điều trong quản lý kiểu cũ được thay đổi, niềm tin nơi công sở là có thật, đổi mới có thể diễn ra hàng ngày hàng giờ, quản lý TRÁNH ĐƯỜNG để nhân viên sáng tạo cao nhất và tạo ra giá trị… Người quản lý không hề nhàn hơn, nhưng sẽ hạnh phúc hơn. Và tương tự với nhân viên. Những khái niệm quen thuộc và mới lạ kết hợp với nhau quá logic và hợp lý trong Agile Management: Trao quyền, Kanban, Gemba, Bản đồ chuỗi giá trị, điểm chứng minh… Các công cụ mới vô số, free luôn, điều quan trọng là chúng cần được thực hành với sự kiên nhẫn và thật tâm hàng ngày. Bởi chẳng có công cụ nào giúp nổi một người lãnh đạo hai lời, thiên vị, đàn áp, thiếu nhân văn… có được sự tin tưởng của nhân viên dưới quyền. Chẳng có ai muốn thay đổi nếu mọi rủi ro liên quan đều do người đề xướng chịu. Và văn hóa tổ chức không thể thay đổi qua một đêm, một phép màu, một công cụ riêng biệt nào hết, mà phải là những thay đổi nhỏ, liên tục, dần dần. Những phải đi thì mới đến, phải bắt đầu thì mới có kết thúc, phải ko ạ?

Xin đừng hiểu nhầm. Bản thân em, xin miễn cho khai báo hoàn cảnh cá nhân có phần cám cảnh đã có 2 vịt làm chứng, lanh tành bành cuộc sống cá nhân còn quản lý chải nổi ham hố gì làm lãnh đạo cấp cao? Em chỉ thiết thấy, cơ hội học điều mới mẻ, để chuyển đổi bản thân, dây chuyền, hệ thống đến quá gần mà bị bỏ phí thì quá tiếc. Càng nhiều người lãnh đạo & nhân viên hạnh phúc xung quanh, môi trường làm việc và sống quanh ta chẳng phải càng dễ thở, trong sạch hơn sao ? Chỉ trong vòng 1 tháng sau khóa học tháng 7 vừa rồi, một số học viên siêu can đảm của lớp Becoming Agile Managers của chị Cherry đã làm nên nhiều thay đổi phi thường ở tổ chức của họ.

Copy từ

NGƯỜI LÃNH ĐẠO CÓ CẦN PHẢI CÔ ĐƠN? Cho mãi đến gần đây, thì quan sát từ những nhà quản lý, nhà lãnh đạo em được làm…

Posted by Hoa Dao on Sunday, August 25, 2019