Khi nhìn lại những năm đại dịch này, tôi muốn nhớ về cuộc chiến thầm lặng khi chúng ta cố gắng sống và làm việc trong một ‘bình thường mới’. Đây là những điều tôi đã học được trong hai năm qua:
– Tháng 3/2020 tôi đáp chuyến bay cuối cùng trở lại NZ sau một chuyến công tác ở VN, thế giới đóng cửa kể từ đó. Tôi đã mất 3 ngày buồn bã, nghĩ về những gì mình đang làm dang dở và cảm thấy hoang mang. Nhưng ngay sau đó tôi đã học được khả năng phục hồi bằng cách lao vào học những kỹ năng, công cụ, phương pháp… để có thể tiếp tục làm những việc có ý nghĩa với mình. Toàn bộ mô hình hoạt động của chúng tôi đã thay đổi và chúng tôi đã làm được nhiều việc hơn bao giờ hết trong 2 năm qua. Việc tổ chức những sự kiện quốc tế lớn hay Open Space online hoặc đào tạo cho hàng ngàn lãnh đạo và các nhà quản lý cũng như tư vấn hoàn toàn từ xa trước đây là điều không tưởng. Cũng nhờ Covid mà chúng tôi đã hoàn thành được 6 cuốn sách (tuy nhiên cuốn sách không liên quan đến chuyên môn của chúng tôi, “Con mình chẳng lẽ lại ‘vứt’?” được các bậc cha mẹ ở VN yêu thích thực sự là một bất ngờ lớn đối với chúng tôi).
– Hai năm qua đã dạy tôi rằng việc tôi mong muốn tạo ra sự thay đổi, mang đến những điều tốt đẹp cho những người xung quanh mình và cho xã hội và coi đó là những giá trị đúng đắn thôi chưa đủ. Khi phát triển cộng đồng doanh nghiệp linh hoạt và cộng đồng cha mẹ đồng hành cùng con, tôi hiểu hơn bao giờ hết rằng việc xây dựng cộng đồng ngoài việc cần tình yêu và sự quan tâm, tôi cần dành thời gian và tâm sức của mình để làm những việc đó thật tốt.
– Khi khủng hoảng xảy ra, tôi học được rằng chấp nhận chính là sự giải phóng. Từ bỏ hoàn toàn ảo tưởng về quyền kiểm soát hoặc quyền thống trị đối với bất cứ điều gì, chúng ta cần khám phá những gì đang diễn ra và nương theo dòng chảy thay vì cưỡng lại nó hoặc cố gắng nghĩ rằng mình có thể kiểm soát nó. Chúng ta không chắc chắn bất kỳ điểu gì về tương lai, chúng ta cũng không thể kiểm soát được mọi thứ. Điều duy nhất chúng ta có thể là làm thật tốt những gì có thể ở thời điểm hiện tại và luôn chuẩn bị sẵn sàng cho bất kỳ điều gì xảy ra ở tương lai.
– Tôi đã học được rằng mình thích sự tĩnh tại hơn là bận rộn di chuyển từ chuyến bay này tới chuyến bay khác, từ châu lục này tới châu lục khác. Tôi vẫn thích tương tác với mọi người nhưng đã tìm thấy rất nhiều vẻ đẹp trong sự tĩnh lặng. Khi tâm trí không ồn ào tôi đã có thể viết nhiều hơn, làm việc hiệu quả hơn và sống chậm hơn.
– Tôi học được rằng không có sự đánh giá nào có giá trị đối với sự sống còn và mọi người luôn chỉ làm những gì họ có thể đạt được theo cách họ biết. Tôi happy khi giúp ai đó nhận ra họ đang không biết mình không biết những gì và tôi cũng luôn cởi mở để mở rộng vùng hiểu biết của bản thân.
Trong hai năm qua, nhiều khía cạnh của cuộc sống bị đình chệ và thậm chí đóng băng nhưng tôi tin rằng tất cả chúng ta đều học được một điều: Chúng ta cần quan tâm đến những gì thực sự quan trọng đối với mình.
Bạn đã học được gì trong hai năm qua? Niềm tin nào của bạn đã bị thách thức? Bạn đã thay đổi được những gì?