Có những cách làm việc và quản lý mới giúp chúng ta làm việc tốt hơn, nhanh hơn, rẻ hơn, an toàn hơn và hạnh phúc hơn. Tuy nhiên, thế giới đã tiếp cận với điều này chưa đủ nhanh. Có nhiều sai lầm kinh điển lặp đi lặp lại khi các tổ chức lớn cố gắng “thực hiện Agile / Dev Ops / phương pháp mới thần kỳ”, hoặc – * rùng mình * – “chuyển đổi/transform”.
Hãy nói về “Tiến bộ” chứ không phải “Chuyển đổi”
Chúng ta nên tránh từ “chuyển đổi”, mặc dù những thói quen cũ rất khó bỏ và bản thân chúng tôi vẫn đôi khi bắt gặp mình sử dụng nó. Sự chuyển đổi được thực hiện bởi các “bà tiên” hoặc loài sâu bướm. Các thực thể lớn không biến đổi như vậy, càng không thay đổi nhanh như thế và đó cũng không phải một bước hữu hạn. Chúng tôi dùng cụm từ “tiến bộ”.
Dưới đây là một số cách tiếp cận sai lầm khi thúc đẩy văn hóa Linh hoạt:
• Thay đổi lớn một lần (big bang).
• Thay đổi được thực hiện cho mọi người thay vì cải tiến được thực hiện bởi mọi người.
• “Chuyển đổi” như một dự án hữu hạn.
• Kỳ vọng rằng văn hóa có thể thay đổi nhanh chóng.
• Đối xử với văn hóa như một hệ thống đơn giản không phải là một hệ thống phức tạp.
• Niềm tin rằng quản lý biết câu trả lời.
• Bắt đầu với việc tái cấu trúc.
• Chỉ thực hiện tái cấu trúc.
Sự thất bại của hầu hết mọi trường hợp do 2 vấn đề chính: thất bại trong việc thay đổi quản lý và quản trị. Đây có lẽ là vấn đề lớn nhất. Quản lý là chiếc khóa khoá sự tiến bộ. Chức năng chính của nhiều nhà quản lý cấp trung là kiểm soát rủi ro. Họ kháng tự sự thay đổi một cách tự nhiên. Thêm vào đó là quản lý cấp cao, những người, một cách vô tư lự, không biết về nhu cầu thay đổi của chính họ và sự tiến bộ cũng sẽ không đi đến đâu.
Tái cấu trúc
Điều tệ hại là mục tiêu tái cấu trúc đặt ra rõ ràng để “trở nên linh hoạt hơn” nhưng lại được thực hiện như một vụ nổ lớn. Thật trớ trêu. Các bước chuyển đổi lớn, hữu hạn là một sự đánh cược lớn. Linh hoạt là về đặt cược nhỏ với bán kính nổ tối thiểu trong khi tái cấu trúc tổ chức không bao giờ làm như vậy. Nếu bạn thực sự linh hoạt, bạn sẽ không bao giờ (hoặc hiếm khi) phải thực hiện tái cấu trúc một lần nữa.
Trong tất cả sự rối loạn của việc chuyển đổi, tái cấu trúc là một trong những việc gây tác hại nhất. Chúng ta cần suy nghĩ lại về việc sử dụng cách tái cấu trúc tổ chức để theo đuổi sự chuyển đổi. Đừng làm điều đó. Bởi:
- Nó không có tác dụng
- Nó phá vỡ các đội hiện có.
- Nó làm hỏng tinh thần.
- Tái cấu trúc chỉ có tác dụng khuấy động. Nó phá hủy sự kết nối của mọi người và phá vỡ các quy trình.
- Nó gieo rắc sự nhầm lẫn.
- và nó biến một hệ thống của những bộ phận cục bộ này thành một hệ thống của những bộ phận cục bộ khác.
Chắc chắn, đôi khi việc tái cấu trúc cũng có hiệu quả. Nếu tái cấu trúc thành công, đó là sự may mắn và cực kỳ khọc nhằn. Các công ty tư vấn sẽ chỉ cho bạn biết về những thành công của họ (nhưng thực tế thì ngay cả một con sóc mù cũng có thể tìm thấy một vài hạt). Bạn có thể nhìn thấy một số tổ chức đã thực hiện khá thành công theo cách truyền thống nhưng cần nhiều người giỏi ở nhiều cấp độ để làm được điều này.
Trong thực tế, chúng tôi nghi ngờ về việc có những ngoại lệ thực sự “thành công”. Nếu có, chắc chắn đó là thành công theo một nghĩa rất hẹp. Tái cấu trúc là bạo lực: dùng vũ lực để buộc mọi người làm theo và hậu quả để lại là văn hóa độc hại. Đây là điều chúng tôi phản đối mạnh mẽ nhất đối với việc tái cấu trúc. Ngoài ra, tái cấu trúc quy trình và tổ chức được thiết kế sau cánh cửa đóng kín, sau đó được áp đặt bởi sắc lệnh thì những hậu quả lâu dài đối với vấn đề an toàn tâm lý, với niềm tin vào quản lý và với sự thay đổi bền vững thực sự sẽ là gì?